Sáng sớm hôm sau, Tiểu Lương đã tới.
Tiểu Lương là người phụ trách tổ công tác, nói theo lý thì ông cụ Cố và Cố Khải cũng xem như cấp dưới của anh ấy. Tất nhiên, anh ấy nào dám tự xem mình là lãnh đạo.
Hai cha con Cố Khải vốn là do anh ấy đón từ trấn Thanh Sơn về, chỉ là lần vào thủ đô ấy, anh ấy không đủ tư cách đi theo. Hôm qua lúc họ trở về, Tiểu Lương còn đang ở căn cứ. Mãi đến tối mới quay về đoàn bộ, biết được tin hai cha con đã trở lại, thế là sáng nay liền vội vàng chạy sang.
Mà anh ấy đâu có tay không tới, vừa bước vào nhà đã thấy đeo trên lưng một chiếc ba lô quân dụng to đùng. Mở ra thì bên trong là đủ loại đồ đạc.
“Đây là thuốc em đi vòng qua trạm y tế để lấy giúp anh Cố từ sáng sớm. Đoàn trưởng Lưu nói chị dâu biết xử lý vết thương nên bảo em lấy thuốc đem về, như vậy hai người đỡ phải đi đi lại lại.”
Tiểu Lương vừa nói vừa đưa một túi lớn chứa đủ loại thuốc trị thương đến.
Thẩm Tông gật đầu cảm ơn rồi nhận lấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play