Cố Gia Thụ về đến nhà vào sáng sớm ngày Trung Thu, lúc đó mọi người trong nhà vừa mới thức dậy.
Thấy anh ấy trở về, cả nhà đều rất vui mừng. Trình Như thì vừa mừng vừa xót, không kìm được mà trách yêu: “Con đi mấy tháng trời biệt tăm biệt tích, không biết về thăm nhà lấy một lần à?
Nhìn con kìa, gầy trơ cả người ra, tay chân chẳng còn tí thịt nào nữa! Gầy thêm chút nữa chắc là người ta tìm cũng chẳng thấy!”
Cố Gia Thụ liếc mắt nhìn bóng dáng phản chiếu trong kính cửa sổ của mình, cố đến mấy mà cũng không thể tưởng tượng nổi thân hình cao hơn mét tám của mình mà gầy đến độ “không ai tìm thấy” sẽ ra làm sao?
Nhưng với anh ấy, những lời trách mắng đầy quan tâm của người lớn lại khiến lòng anh ấm áp lạ thường.
Anh ấy không cãi lại, cứ cười tủm tỉm gật đầu nghe bà nói.
Mãi đến khi Trình Như nói gần hết lời, Cố Gia Thụ mới nhẹ giọng chen vào một câu: “Dì ơi, từ tối qua bọn con đã bắt đầu lên đường về rồi, nửa đêm nghỉ lại ở trấn bên. Vì muốn tranh thủ thời gian, con đã gần hai mươi tiếng chưa ăn gì rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play