Đôi mắt tràn đầy vui vẻ của Vu Nhạc nhìn lướt qua gương mặt tất cả bọn họ.
Chỉ cần một người cõng cô, giúp cô làm xong chuyện này thì có thể sống sót ra khỏi phó bản.
Vu Nhạc muốn thấy những người ở đây vì cơ hội này mà giở thủ đoạn tính kế lẫn nhau, thậm chí là ra tay đánh nhau.
Nhưng hiện thực lại khiến cô thật thất vọng, bọn họ đều rất bình tĩnh, hình như chẳng có ai cắn câu cả.
Lưu Tuyết ngồi dưới đất, tay cầm Sách sám hối, trước khi Vu Nhạc tới, cô ấy luôn miệng nói phải tìm cô đối chất, nhưng khi cô tới rồi thì lại chẳng nói tiếng nào.
Mọi người chẳng ai đáp lại cô, Vu Nhạc đành phải chủ động. Cô nhìn Tô Thần Dương bị mình đẩy ra, nói: “Bạn thân ơi, có phải cậu quên rồi không. Cậu đã nói lần sau nếu có cơ hội cậu muốn cõng tôi mà?”
Gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ mang nét phương Tây, giọng nói cũng không giống, nhưng trong cái chớp mắt đó, Tô Thần Dương lại cảm thấy nụ cười xinh đẹp của cô rất quen thuộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play