Sau khi Lưu Khang tiếp đất thì không ngẩng đầu nhìn, kéo em gái mình rồi chạy, Tô Thần Dương cũng nhanh chóng đuổi theo.
Chờ bọn họ chạy ra mấy chục mét mới nhận ra, nữ tu kia sẽ không đi ra khỏi tòa nhà.
Ba người dừng lại, quay đầu nhìn, quả nhiên không đuổi theo.
Cửa sổ nhỏ tầng hai mở ra, rèm cửa sổ màu trắng bị gió thổi ra ngoài tường.
Lưu Tuyết lay tay Lưu Khang, vẻ mặt kinh hãi nói: "Anh, nữ tu đó, vũ khí trong tay cô ta là con dao của anh Bùi."
Lưu Khang không tin lắm: "Em chắc chắn mình không nhìn lầm chứ?"
"Chắc chắn không nhầm, em còn nhìn cô ta, lúc em kêu lên đó là vũ khí của anh Bùi, cô ta còn cười đắc ý nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT