Còn một đoạn đường nữa mới tới được cửa tiệm mà họ hướng đến, hai người chỉ có thể đi bộ.
Tuy nói là rìa ngoài cùng của kinh thành, nhưng nơi này so với tưởng tượng của Cố Tang Ninh còn hoang vắng hơn nhiều. Đường đá xanh đã nứt vỡ như mạng nhện, rêu xanh mọc kín trong các kẽ nứt lấm tấm bám bẩn, tường đất sụp đổ một nửa, bên trên còn dán những tờ thông báo tuyển người đã mốc meo.
Không khí sinh hoạt gần như không tồn tại. Nhưng nếu Phó Hoài Ngạn chọn nơi này, nhất định là có lý do của hắn.
Nhưng bản thân nàng đến đây... thật sự là quyết định đúng chứ? Suốt đoạn đường, hầu như không gặp bao nhiêu người, chỉ có mấy đứa trẻ tóc tai rối bù lẩn khuất nơi cuối hẻm.
Phó Cảnh Diệp cũng là lần đầu tới chốn này, đối với cảnh tượng trước mắt lộ vẻ xa lạ hiếm thấy.
Lúc đầu, Cố Tang Ninh còn lo lắng hắn sẽ gây náo loạn nơi phố xá, nhưng giờ xem ra chẳng cần bận tâm bởi vì căn bản không ai nhận ra hắn cả.
“Ưm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play