Bên giường, Vân Khâm đi tới đi lui như kiến bò trên chảo nóng, sốt ruột nhìn Vương gia đang nằm đó.
Hôm qua vẫn còn khoẻ mạnh, vậy mà chỉ sau một đêm, Vương gia đã yếu ớt chẳng khác nào người sắp lìa đời.
Thái y kiểm tra xong vết thương trên người Phó Cảnh Diệp thì lặng lẽ lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại mình Vân Khâm. Hắn cẩn thận thay lớp băng thấm máu, cần mẫn lau chùi thân thể cho Vương gia, nhưng cơ thể người vẫn nóng hầm hập.
Vân Khâm càng lúc càng lo, vội vàng kiểm tra lại tình trạng của Vương gia.
Ngay cả buổi nghị bàn quan trọng trong cung, hắn cũng tự ý hoãn lại, bởi lúc này, Vương gia nhà mình vẫn còn sốt cao không lui.
Đến tận lúc này, nhìn gương mặt tiều tụy, lồng ngực phập phồng theo hơi thở nặng nề, Vân Khâm mới thật sự nhận ra vị Vương gia bách chiến bách thắng trong mắt mọi người, thật ra cũng không khác gì một người bình thường.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy điều gì đó rất kỳ lạ chẳng phải Vương gia của hắn dù thân thể bị xé rách, máu chảy đầm đìa cũng không lộ ra một chút đau đớn sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT