Lúc này trong đầu của Sử Lịch Thạch và Hắc Hổ chỉ văng vẳng bốn chữ: Vô! Miện! Chi! Vương!
Ánh sáng vô tận tỏa rực cả không gian khổng lồ dưới lòng đất. Vô số Lunatree hoảng loạn chen lấn, điên cuồng tìm kiếm bóng tối để trốn, nhưng nơi đâu cũng bị ánh sáng xé toạc, không còn đường lui. Chúng chỉ có thể phát ra những tiếng gào thét ghê rợn, đầy sợ hãi.
Âm thanh ấy dội khắp hang động rộng lớn, hòa vào nhau như một bản thánh ca kinh hoàng và người được bản thánh ca này “tôn vinh”…
Đó là cô gái đang đứng giữa vùng sáng.
Cô nhắm mắt, hàng mi dài thả bóng xuống gò má trắng như sứ. Cả người cô được hàng trăm dây leo nâng lên giữa không trung. Xung quanh là hỗn loạn và nỗi sợ, nhưng chỉ riêng cô và luồng sáng chói lóa ấy là yên tĩnh tuyệt đối, như thể mọi điên loạn của thế giới này đều chẳng thể chạm tới.
Cô xuất hiện từ trên cao, như một vị thần vừa thức tỉnh.
Phía sau cô, từ thân và cành cây khổng lồ, từng vết nứt phát ra ánh sáng trắng lan ra như mạng nhện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT