Phần Tử lại nói, mang theo cái ý tưởng ngớ ngẩn của cậu ấy: "Thật ra, mọi người có phải quái vật hay không, tôi nghĩ chỉ cần xem mặt sau hộp giấy trông như thế nào là biết. Dù sao trong băng ghi hình cũng lặp đi lặp lại hình ảnh khuôn mặt của người bình thường, bắt chúng ta phải ghi nhớ, mà cái hộp giấy thì lại cố ý che kín mặt chúng ta. Nhưng ai có thể đảm bảo, chính bản thân chúng ta là người bình thường chứ?"
"Trong băng cứ nhấn mạnh rằng bệnh viện này không có quái vật, nhưng lại không cho chúng ta nhìn mặt nhau, chuyện này chẳng phải có vấn đề sao? Hơn nữa, tôi cũng chưa từng thấy có cái gương nào, hay bất kỳ tấm kính nào có thể phản chiếu!"
Bọn họ không thể nhìn thấy diện mạo của bản thân, chỉ có thể quan sát hình dáng mình qua ánh mắt của người khác, mà điểm này thì lại bị cái hộp giấy chắn mất.
Lâm Linh lắc đầu: "Nhưng trong băng ghi hình đâu cho phép tháo hộp giấy ra!"
Phần Tử nhớ ra, lập tức cụt hứng: "...Cũng đúng."
Cam Tử có vẻ không giữ được bình tĩnh: "Cái này cũng không được, cái kia cũng không đúng, thế rốt cuộc là chúng ta phải làm sao? Chẳng có manh mối hay đầu mối nào cả, toàn dựa vào đoán mò, mà đoán ra rồi cũng không biết có đúng hay không, chỉ biết chắc là sắp điên mất thôi."
Lão Trung Y đề nghị: "Hay là thế này đi, chúng ta ra ngoài tìm kiếm khắp nơi, tìm thêm manh mối, chẳng phải còn có cái phòng trị liệu gì đó chưa vào hay sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT