"Không phải cô cấu kết làm bậy với đàn ông bên ngoài, có quan hệ mờ ám không thể để người khác biết hay sao? Mới cưới được mấy ngày mà đã không biết xấu hổ như vậy rồi!"
Giọng nói chanh chua của bà Triệu vang lên: "Không có? Nếu không có gì, vậy tại sao Tiểu Lưu ở đầu thôn kia lại giúp cô xách nước về hả?"
Trần Vân quỳ trên mặt đất, cả người lạnh đến mức run lẩy bẩy: "Không có, không có, chỉ là tình cờ gặp trên đường thôi. Anh ấy thấy con không xách được thùng nước nên mới giúp con xách một đoạn đường…"
Một tiếng bốp vang lên, đòn gánh đánh lên tấm lưng gầy yếu của cô ấy, mỗi một phát đều để lại vết thương sưng tấy.
Triệu Lục Tử đánh xong, thu đòn gánh lại vác ra sau lưng: "Mẹ, con nói cho mẹ nghe, loại phụ nữ như này không thể hoà nhã với cô ta được, ngoại hình xinh đẹp là cứ không biết thân biết phận thế đấy!"
"Không có, em không có…"
Lại là mấy tiếng kêu thảm thiết xen lẫn tiếng vang của đòn gánh đánh vào người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play