Hồ ly gõ cửa!
Tôn Phi Phi buột miệng kêu lên: “Hồ ly sao? Tiếng động kì lạ các anh nghe thấy vào buổi tối liệu có phải là tiếng hồ ly không?”
Triệu Thác đờ người: “Cô nói có lí, tôi chẳng thể phân biệt được tiếng động gì cả, nghe cứ như người, mà lại giống như thú, biết đâu thật sự là hồ ly thành tinh rồi…”
Hơn nữa, từ khi bọn họ vào thôn, cũng thường nghe thấy những tiếng động lạ ở xung quanh, nhưng nhìn trước ngó sau thì lại chẳng thấy ai, chẳng lẽ bọn họ đã bị theo dõi từ tối qua rồi sao?
Trưởng thôn dặn đêm xuống không được gõ cửa, cũng không được đến nhà người khác bất kể là ai đi chăng nữa, lẽ nào hồ ly còn có thể lừa người ta mở cửa sao? Mở cửa rồi ra ngoài, thì sẽ có chuyện gì đây?
Ỷ Thiên Đồ Long lạnh toát sống lưng: “Gì cơ? Vậy nên anh ta ra ngoài là do… do cái thứ đó đã gọi anh ta?”
Tôn Phi Phi nói: “Đúng vậy, trước đó bà Trương cũng từng nhắc rồi, kiểu như 'nó đến rồi' gì đó. Khi nghe đến bốn chữ ‘cô dâu hồ ly’, bà ta liền có phản ứng rất kỳ lạ, cứ như biết rõ thứ đó là gì. Nếu không biết thì sao lại nói là 'nó đến'? Nhưng bà ta lại có vẻ chưa từng tận mắt thấy, vì lúc tưởng bọn tôi từng gặp qua rồi, bà ta cứ dồn dập hỏi xem chúng tôi đã gặp người đi cùng với thứ đó chưa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT