“Điều thứ ba, ngoại trừ tôi, Xuân Tà và mấy người ở đây thì trong nhà không còn ai khác. Nếu thấy người lạ thì đó chắc chắn là ảo giác, không cần hoảng hốt cũng không cần giao tiếp với chúng.”
Hoàng Tam Lang hỏi: “Nếu có kẻ trộm đột nhập thì sao?”
Ánh nến lay lắt đậu trên mí mắt dữ tợn của Xuân Tà, cô ta nói: “Bọn chúng không thể vào được.”
An Tử Dã cũng cảm thấy có gì đó không ổn. Thứ nhất, trên đời này không có căn nhà nào mà người khác không thể đột nhập, trừ khi nó nằm trong một không gian huyền bí nào đó, hoặc là hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài.
Thứ hai, nếu thực sự không ai có thể vào được nơi này, vậy thì còn thuê người trông nhà để làm gì?
Anh ta không phải không tin nơi này có thể “cách biệt với thế giới”, nhưng anh ta vẫn phải thử xem rốt cuộc đó là kiểu cách biệt nào.
Thế là An Tử Dã mở lời thăm dò: “Nhưng chúng tôi đã vào được đây rồi mà. Nếu chúng tôi có thể đi vào, tại sao những người khác lại không thể?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play