Một buổi chiều nắng ấm, tôi cùng Hạ Kiều đến trại tạm giam thăm Tô Niệm Khanh.
Do sự giày vò cả về thể xác lẫn tinh thần khiến cô ta trông vô cùng tiều tụy, đến mức càng giống như một đóa hoa trắng nhỏ yếu ớt, sắp bị gió quật ngã bất cứ lúc nào.
Qua tấm kính chống đạn dày cộp, Tô Niệm Khanh nhìn tôi chằm chằm. ánh mắt đầy căm hận như muốn nuốt sống.
- Thẩm Xu, cô đến đây để khoe khoang chiến tích của mình à?
Tôi khẽ bật cười:
- Tô Niệm Khanh, đến bây giờ cô vẫn nghĩ tôi xem cô là đối thủ sao? Cô chẳng qua chỉ là một con cờ mà thôi.
Tôi mở điện thoại, đưa cho cô ta xem bức ảnh Cố Bùi Tư mặc lễ phục đang bước lên cổng lên máy bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT