Cuối cùng chủ tịch Cố cũng tỉnh lại, tôi và Cố Bùi Tư lập tức đến bệnh viện.
Khi vừa tỉnh lại thì mái tóc của ông đã bạc trắng đi nửa đầu.
Vừa trông thấy Cố Bùi Tư, ông thất vọng nhắm mắt lại và quay đầu sang một bên.
Đôi mắt của bà Cố sưng húp vì khóc quá nhiều, bà ấy đứng dậy nắm lấy tay tôi rồi nước mắt lại trào ra.
Cố Bùi Tư còn chưa kịp lên tiếng thì điện thoại hắn lại reo.
Hắn do dự một chút rồi bật loa ngoài:
- Xin chào, xin hỏi có phải anh là Cố Bùi Tư không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT