Sở bà bà bật cười khinh bỉ một tiếng:
“Ngươi không giết cũng chẳng vây khốn nàng ta, chờ nàng ta quay lại giết ngươi sao? Giang Phong cũng không ngu đến mức đó...”
Khương Tiểu Lâu nhíu mày. Ngay lúc nàng và Ngọc Anh cùng lúc định ra tay khống chế Lưu Nguyệt thì lại phát hiện Lưu Nguyệt đã tự mình hành động trước.
Nàng ta xoay vòng tại chỗ vài cái, không nhìn Ngọc Anh, cũng không nhìn Khương Tiểu Lâu, chẳng có chút ý định công kích nào. Sau đó bất ngờ nhảy vọt lên — một cú nhảy thẳng xuống nước, rồi bắt đầu điên cuồng bơi về phía xa…
Nước U Minh Hải trong suốt, có thể nhìn rõ hành động của Lưu Nguyệt. Thân hình nàng ta vẫn rất đẹp, đường cong trên người rõ ràng, pháp y đỏ rực tung bay trong nước như đuôi cá lụa đào, khiến bóng dáng Lưu Nguyệt trở nên mạnh mẽ mà mỹ lệ. Thế nhưng mặc kệ hình thể nàng ta có đẹp đến đâu, cũng không thể che giấu một sự thật…
“Ôi nha đầu này, vì sao lại bơi như một con cóc thế hả?”
Sở bà bà như thể đang bịt mũi mà thốt lên đầy ghét bỏ. Nét mực tụ thành một khối, tràn đầy chán chường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play