Lời của Giang Văn Nguyệt không phải giả, lại còn rất chân thành, khiến một số người vốn có thành kiến với nàng ta không khỏi nhìn lại bằng con mắt khác.
Ôn hòa, khiêm tốn vẫn luôn là phong thái mà đệ tử Kiếm Tông hướng tới.
“Công bằng?” Khương Tiểu Lâu sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, “Chuyện này có lẽ với sư muội là công bằng, nhưng với ta thì không. Ta một lòng chuyên tâm học luyện chùy, không có ý định học kiếm. Sư muội lại muốn ép ta học kiếm để tỉ thí với ngươi. Ta chỉ muốn hỏi một câu sư muội ngươi có phải đang muốn ta vì luyện kiếm mà trì hoãn thời gian luyện chùy, cắt đứt con đường tu đạo của ta?”
Cắt đứt đường tu đạo.
Lời này ở tu chân giới nặng tựa ngàn cân, khiến những người đứng xem không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
“Tiểu Lâu sư muội nói vậy có hơi quá.”
“Ta thì không thấy vậy. Nếu một đệ tử Bảo Lục Phong bắt ngươi phải học bùa chú trong một tháng để tỉ thí bùa chú với hắn, ngươi có bằng lòng không?”
“Nhưng mà… Văn Đạo Đường là nơi tất cả đệ tử Kiếm Tông đều phải tới học mà.”
Chẳng qua trước giờ bọn họ chưa từng nghĩ sâu xa như vậy, cũng chẳng ai đặt câu hỏi vì sao đệ tử Ngoại Phong lại phải đến nơi này để học những thứ kiếm đạo chẳng có tác dụng gì với họ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT