Ngụy Du tháo túi tiền bên hông, lặng lẽ nhét vào tay tiểu ca nhi kia. Cậu ta ngẩn người, đang định từ chối thì phía trước đã vang lên một tiếng cười khẽ xen lẫn tiếng thở dài:
“Ngươi bưng món cá chua ngọt này tới, khiến ta nhớ tới những ngày còn bé ở làng quê.”
Tiểu ca nhi lấy lại tinh thần thì bóng dáng thiếu niên tuấn tú kia đã chẳng thấy đâu.
Ngụy Du ăn uống no nê, hỏi qua mấy tiểu tư ngoan ngoãn rồi lững thững đi về phía Phàn Dương Phong. Dọc đường cậu len lỏi qua đám người, mùi hoa mai nhè nhẹ theo gió thoảng đến, cậu bước nhanh vài bước định ghé xem suối nước nóng thì từ bên trong noãn các vang ra một tràng cãi vã ầm ĩ.
“Tôi thấy tranh này là thật!”
“Sao có thể? Nhìn cái vết hoạ đục lỗ này là biết đồ giả, chẳng có chút thần vận nào của Lý lão đâu!”
“Hứ! Ngươi còn biết cả thần vận? Nằm mơ thiếu thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play