Ngụy Du híp mắt, giọng càng thêm mềm mỏng nhưng ngữ khí lại không cho từ chối:
“Cửa hàng Ngụy gia không tính là nhiều, nhưng dược liệu sơn tham chưa bao giờ đứt nguồn. Nếu cha mẹ hay người thân ngươi cần dùng, ta có thể dặn quản sự mỗi tháng bán cho ngươi với giá giảm năm thành.”
Uông Đại Long nắm chặt tay, khó tin nhìn cậu: “Ngươi có lòng tốt như vậy?”
“Xem ra trước kia chủ nhân ngươi quá bạc bẽo, khiến ngươi sinh tâm đề phòng.”
Ngụy Du cười khẽ, từng chữ đều có trọng lượng: “Nếu ngươi đồng ý ở lại, chúng ta có thể ký thêm một tờ trường khế, đem những điều hôm nay ta nói ghi rõ từng khoản. Ngoài ra, ta sẽ để ngươi, cùng đại công và phó công, phụ trách truyền nghề cho nhóm học đồ – ít nhất cũng có năm mươi người. Sau này, nếu số học đồ thành nghề nhiều, ta sẽ tăng thêm bạc thưởng. Ta nghĩ, làm một chuyến biển với ta, còn tốt hơn làm thuê cho Tống gia? Vừa có tiền, vừa không lo về sau.”
Uông Đại Long trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nghiến răng gật đầu: “Ta làm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play