Sáng ngày kế, các thương hộ lớn nhỏ trong U Châu lần lượt đích thân tới cửa hàng Ngụy gia, nối đuôi nhau ký khế vận hóa.
Khổng lão gia một mình định đến năm trăm thạch lương thực, chưa kể lần trước dùng bạc đặt chỗ cho ba trăm thạch thương hóa. Chưởng quầy hành phấn mặt hôm qua ra vẻ tích cực nhất, đến khi lấy vàng bạc thật sự lại chỉ định hai trăm thạch, trái lại là Vương nhị gia, vốn hung hăng dễ nổi lửa, thế mà lần này cũng định ra năm trăm thạch.
Các thương hộ còn lại đa phần là thương nhân buôn lương thực và hạt giống – bởi bắc địa tuy đất rộng sản vật nhiều, nhưng hoa màu chủ yếu vẫn là cao lương và lúa mạch, lương thực tinh như gạo ngon hay thóc giống tốt phần lớn đều phải vận từ Giang Nam hoặc Hồ Quảng về. Ngay cả quan phủ sau khi nghe tin cũng định sẵn một lượng lớn lương thực để bổ sung cho các kho dự trữ địa phương.
Thời buổi loạn, thứ duy nhất không bao giờ thừa chính là lương thực. Người người đều sợ một khi mất mùa hoặc chiến sự, cung ứng không kịp sẽ là đại họa.
Tính toán sơ lược, các thương hộ U Châu tổng cộng đặt ba nghìn thạch hàng hóa, tính thêm bảo phí và bốn thành chân giới ứng trước, riêng một ngày này Ngụy Du đã thu về mười tám ngàn lượng bạc trắng.
Thương thuyền Ngụy gia có thể vận một vạn thạch hàng, nhưng Ngụy Du tất nhiên muốn giữ lại hai phần ba số khoang cho mình. Huống hồ còn cần chừa chỗ cho hàng hóa của Ngụy gia, thuyền viên, thủy thủ, tiêu sư và các quản sự các hiệu phái đến giám sát hàng. Cộng thêm mấy chục thuyền nhỏ đi theo đề phòng tình huống khẩn cấp, cậu bèn cho Ngụy Thu phái người cưỡi ngựa đi mông Châu báo tin: hiện tại trên thương thuyền chỉ còn chỗ trống cho khoảng một ngàn thạch, ai đến trước được trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play