Ngụy gia huynh đệ về đến nhà khi trời đã nhá nhem tối, hai nơi nhà cửa đều đèn đuốc sáng trưng. Ngô sư nương, Trần gia gia cùng mấy người lớn nhỏ trong nhà đã sớm đứng ngóng ngoài sân, thấy Ngụy Du bình an trở về, bà liền nhẹ nhàng thở ra, khóe miệng trách yêu:
“Ngươi cái tính bướng bỉnh này, đi ra ngoài cũng không biết mang theo Vân Phong mấy đứa, cây to đón gió, bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm các ngươi huynh đệ, ngươi a……”
“Sư nương, gia gia, hắt xì…”
Vừa nghe hắn hắt hơi, Ngô sư nương lập tức không rảnh trách cứ nữa, xoay đầu hối thúc:
“Vân Phong, mau đi nấu chút canh gừng cho người.”
Hai chén canh gừng ấm nóng xuống bụng, Ngụy Du cảm thấy cả người ấm áp hẳn, nhưng sau khi dùng cơm tối xong, ngực hắn lại bức bối như bị hỏa thiêu, đi một vòng ngoài sân vẫn không đỡ, bèn cùng hôi nhãi con và sói đen lăn lộn dưới tàng cây ngô đồng, chia nhau ăn nửa trái dưa lạnh từ giếng múc lên.
Không ngờ tai họa lại bắt đầu từ trái dưa ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT