Chiếc xe lừa đen lộc cộc đi ngang qua đám đông đang tụ tập xem náo nhiệt, hệt như chẳng hề quan tâm.
Huynh đệ Ngụy gia trở về nhà trọ, cẩn thận rửa mặt chải đầu, lại thay bộ quần áo đã mặc suốt bảy tám ngày qua, lúc này mới cùng thúc bá và các sư huynh lên đường, tiến đến Phúc Nhân Cư – tửu lâu nổi danh bậc nhất U Châu Thành.
So với Như Ý tửu lầu ở Phượng Dương trấn, thì Phúc Nhân Cư quả thực đúng là “gặp cao nhân phải rút lui”, thua xa một bậc.
Tòa tửu lâu nằm ở phố lớn náo nhiệt nhất, tường cao năm tầng, đầu mái còn treo cờ son rượu đỏ rực, sát bên là một kỹ viện hoa lệ, người đến người đi không ngớt.
Bên trong càng lộng lẫy, lầu gác đình đài, khách khứa tấp nập, nhạc khúc réo rắt vang không ngừng. Hải thúc vốn đi nhiều nơi mà cũng thấy hơi gò bó, huynh đệ Ngụy gia theo sau chỉ biết mắt tròn mắt dẹt.
Hải thúc kéo Lục sư huynh lại, thì thầm: “Triệu Trọng phát tài rồi sao? Sao lại dắt cả đoàn tới nơi đắt đỏ thế này? Đừng để cuối cùng xài sạch tiêu kim, sư phụ các ngươi mà biết, chắc chắn đập cho nát mông!”
“Thúc đừng lo,” Lục sư huynh cười khì khì, “Đâu dám động tới tiền tiêu cục, là đại sư huynh giúp Lương trang bán giao lương, rồi mang lễ vật đến thăm bạn thân của sư phụ – Thang đại công tử. Tiếc là đại công tử vắng mặt, chỉ có Thang tam công tử tiếp đãi, nhất quyết mời dùng cơm, không nể mặt thì cũng ngại mất lịch sự. Thang gia ở đây thuộc hàng quyền quý nhất nhì, đã mời thì sao không tới Phúc Nhân Cư?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT