Ngụy Thừa vừa cử động, con mèo đen mập ú đang cuộn tròn trên đầu gối hắn liền uể oải ngồi dậy, vươn người ườn ra một cái lười biếng, chậm rì rì dẫm lên lớp đệm in hoa mai, khéo léo tránh né đống thư từ trên án thư rồi nhảy xuống đất. Lúc đi ngang qua người Ngụy Du, cái đuôi nhọn dài đen tuyền như được đính ngọc trai ấy còn cố tình "vô tình" quét một cái lên bắp chân cậu.
Ngụy Du trúng chiêu ngay tức khắc, lập tức bế Mặc Châu Nhi lên ôm vào ngực, hôn hít nịnh nọt: “Tiểu Mặc Châu Nhi, mấy năm nay mượt mà ra dáng lắm rồi đấy nha.”
Mặc Châu Nhi nũng nịu kêu “meo meo” hai tiếng, móng nhung bé xíu bấu lấy áo choàng của cậu cào cào, rồi vươn cổ cắn chơi.
Ngụy Thừa vừa chỉnh lại quyển sách vừa cười nhẹ: “Sư nương giờ thế nào rồi?”
“Gọi Chung chưởng quầy bên Tế Dân Đường đến xem qua rồi, nói là không sao lớn, chỉ là trẹo mắt cá chân, mỗi ngày đắp thuốc ba lượt là được. Qua thêm hai ba hôm chắc là có thể đi lại.”
Ngụy Du buông Mặc Châu Nhi, bước nhanh vài bước, giơ lòng bàn tay còn vương tuyết trắng ra trước mặt hắn, ngẩng mặt đầy đắc ý: “Phí bịt miệng!”
Ngụy Thừa nhướng mày: “Phí bịt miệng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT