Lưu Ngọc Dân nhẹ nhàng thuyết phục:
"Tôi biết bà lo lắng điều gì, nhưng giờ đất nước đã ổn định, không còn chiến tranh.
Lúc này giao nộp binh quyền là hành động sáng suốt nhất.
Hơn nữa ở biên giới, cao nhất tôi cũng chỉ là thượng tướng, về Kinh Đô là tốt nhất, mọi nguồn lực giờ đều tập trung ở Kinh Đô."
Theo lý thì những chuyện này, không nên nói trước mặt nhiều người như vậy.
Nhưng Lưu Ngọc Dân vẫn nói, không chỉ vì tin tưởng cả nhà này, mà còn vì muốn cho Lam Nhược Lâm thấy thành ý của mình.
Đời này, chỉ có người này thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play