"Tô Hòa, đúng, đúng như em nghĩ đấy, bọn chị đã ở bên nhau rồi." Phó Diễm Cúc hơi ngượng ngùng nói.
Gần đây Dư Húc ngày nào cũng đến cửa hàng tìm chị ấy, buổi tối Tô Hòa không có thời gian đóng cửa, đều là Phó Diễm Cúc đóng.
Dư Húc đều cố ý đợi chị ấy tan ca đóng cửa, rồi đưa chị về nhà an toàn.
Hai người đều đã ly hôn, đều là người từng bị hôn nhân làm khổ, nên luôn có sự đồng cảm.
Dư Húc càng thế, còn chưa ở bên nhau, đã đem toàn bộ tiền anh ấy kiếm được giao hết cho Phó Diễm Cúc, nói để chị ấy giữ.
Phó Diễm Cúc đương nhiên là không chịu nhận, chị ấy không nghĩ rằng người nửa năm trước còn không có cơm ăn, bây giờ lại có nhiều tiền như vậy, thực sự khiến chị ấy hoảng sợ không ít.
Dư Húc còn nói với Phó Diễm Cúc, anh ấy muthành phố Ôn lập một công ty trang trí, hiện giờ tiếng tăm ở thành phố Ôn đã vang dội, sau này làm ăn cũng không tệ đâu, bảo Phó Diễm Cúc theo anh, anh sẽ không để chị phải sống khổ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play