Bác Ngưu quá khách sáo với họ rồi, nếu Phó Đình Hoa không đưa hai đứa trẻ về, có lẽ bác Ngưu còn chưa nghĩ đến việc tự bắt xe về.
Nhưng Phó Đình Hoa và hai đứa trẻ đều đã về, Tô Hòa chắc chắn phải đặc biệt đưa hai vợ chồng họ về một chuyến.
Nói thật, hôm qua đã làm phiền gia đình Tô Hòa nhiều rồi, bác Ngưu cũng không muốn tiếp tục tiêu hao tình cảm này với Tô Hòa, nên đã mượn Phó Diễm Cúc hai mươi đồng, tự bắt xe về.
Nếu là Phó Diễm Cúc trước đây, thật sự không lấy ra nổi hai mươi đồng cho bác Ngưu, nhưng sau khi cùng làm việc với Tô Hòa, hai mươi đồng đối với Phó Diễm Cúc cũng không là gì.
Bác Ngưu đã lấy hết tiền tiết kiệm ra rồi, bác Trịnh càng không có một xu dính túi, toàn bộ đều do bác Ngưu quản, giờ trong nhà có lẽ còn mười mấy đồng tiền riêng tự để dành.
Hai người bây giờ, có thể nói là nghèo rớt mồng tơi.
May mà nhà còn đất đai gì đó, bác Ngưu lại là người siêng năng, dù là mùa đông bà cũng có thể cùng bác Trịnh trồng ít rau đem ra thị trấn bán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play