Lúc xuống giường, Tô Hòa cảm thấy chân hơi run rẩy. Quái quỷ gì vậy, nếu không biết, Tô Hòa còn tưởng Phó Đình Hoa là một vận động viên chứ không phải bác sĩ.
Quá đáng lắm. Có vẻ như mình tha thứ cho anh quá nhanh rồi. Nhưng nghĩ lại thì chính mình chủ động trước…
“Sao vậy? Em không thoải mái à? Anh bế em nhé?”
Phó Đình Hoa đứng bên cạnh nhìn ánh mắt kỳ lạ của Tô Hòa, lập tức đoán ra điều gì đó.
Anh ấy là bác sĩ, hơn nữa còn là bác sĩ ngoại khoa, tất nhiên hiểu rõ chuyện trên giường cũng có thể gây tổn thương.
Anh hơi hối hận vì tối qua mình quá phóng đãng, hoàn toàn mất kiểm soát. Từ giờ phải chăm sóc cô ấy tốt hơn mới được.
Đang định bước tới ôm Tô Hòa, anh lại bị cô đẩy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT