Trong mắt Sở Diệu xẹt qua khó hiểu: “Bảo tàng quan trọng biết bao, Thái tổ sao có thể dùng tượng ngọc dễ vỡ làm chìa khóa chứ? Lúc trước Thái tổ không nghĩ tới ngọc điêu sẽ vỡ nát sao? Không có chìa khoá, làm sao có thể mở kho báu?”
“Hoàng thượng, thần cho rằng mở bảo tàng không nhất định phải dùng đến chìa khóa.”
Hoàng thượng biết nhiều chuyện hơn Sở Diệu một chút: “Quả thật không nhất định phải dùng chìa khóa, nhưng cơ quan chỗ bảo tàng trùng trùng điệp điệp, không có chìa khóa chỉ có thể đi vào đi ra không được, trừ phi. Trừ phi có bản thiết kế thi công năm đó, tránh đi các cơ quan, nếu không muốn vận chuyển bảo tàng ra ngoài quá khó khăn.”
“Lúc Hưng Tông tại vị, bởi vì không tìm được chìa khóa bảo tàng, cưỡng ép mở ra bảo tàng, tất cả người đi đều không trở về.” Sau đó, ngay cả bản đồ kho báu cũng biến mất theo.
Hoàng thượng nhìn về phía Sở Diệu: “Bảo tàng liên quan trọng yếu, ngươi nhất định phải tra tìm cho kỹ, chuyện khác đều không quan trọng.”
Sở Diệu: “Thần nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Sau khi ra khỏi Càn Thanh cung, Sở Diệu nhìn thoáng qua bầu trời, chỉ cảm thấy trời trong xanh, nhiều năm biệt khuất dày vò, rốt cuộc y có thể đi tới trước mặt người đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT