Vừa nói, vừa lấy ngân châm ra châm cho Diệp Mặc.
Châm bạc đâm xuống từng cái từng cái một, Diệp Mặc nhíu chặt lông mày từng chút một giãn ra: “Vì. Cuộc sống thái bình đáng giá.” Nói xong, mí mắt liền chậm rãi nhắm lại.
Thời Phù Hân vừa thúc giục dị năng trị liệu, vừa châm cứu, sau ba lần mới lau mồ hôi ra cửa.
Triệu Kính thủ ở cửa, nhìn thấy Phù Hân đi ra, vội vàng cảm kích cười một tiếng: “Đa tạ ngươi.”
Thời Phù Hân: “Không cần, sau này cứ cách bảy ngày ta lại tới một lần, phương thuốc thái y kê không có hiệu quả gì, uống hay không uống đều như nhau, ngươi bồi bổ thân thể cho y nhiều hơn.”
Triệu Kính nghiêm túc nghe, tiếp theo lại nói cho Phù Hân biết chuyện Diệp Mặc lấy lệnh bài đường chủ truyền nhân Long thị trong cung, cùng với phản ứng của Hoàng thượng và mọi người.
“Danh tiếng truyền nhân Long thị lại có sức ảnh hưởng như vậy?” Thời Phù Hân có chút kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT