Cho nên, nàng đặc biệt chuẩn bị ba bình Khí Huyết Hoàn, vừa vặn một tháng. Chỉ cần thuốc có tác dụng, tiện nghi đồ đệ sẽ phải liên lạc với nàng.
Một tới hai đi này, tình cảm thầy trò không phải liền có sao?
Thế nhưng, nàng đợi nửa năm, mới nhận được thư hồi âm thứ nhất, mấy tháng trước hắn đang àm gì?
“Chắc không phải tiện nghi đồ đệ gần đây mới phát hiện dược hiệu của Khí Huyết Hoàn và thuốc tắm đấy chứ?”
Nghĩ tới đây, Lý Ngũ Nha cảm thấy đầu óc đồ đệ mình quá kém, không phải bảo thủ thì là đa nghi, nên thuốc mới bị hắn bỏ qua nửa năm.
Đồ đệ tiện nghi biểu đạt nội dung thứ ba, hắn bệnh ma quấn thân, ru rú trong nhà, không có ai làm bạn, cảm thấy cô độc, hy vọng ngày sau có thể trao đổi thư từ qua lại với người sư phụ là nàng.
Lý Ngũ Nha chậc chậc hai tiếng, quả nhiên là con trai của hoàng đế, đi xin thuốc cũng uyển chuyển như vậy.
Hắn không sợ nàng xem không hiểu ý ở ngoài lời của hắn sao?
Thiên Trì lão nhân nhìn Lý Ngũ Nha ung dung cất thư đi, không nói gì, sau đó nhìn hắn, ra vẻ hắn còn việc, không có việc gì thì nàng phải đi.
“Con không hồi âm?”
Lý Ngũ Nha hừ hừ nói: “Làm đồ đệ nửa năm mới hồi âm cho sư phụ, muốn con lập tức hồi âm cho hắn, con làm sư phụ còn cần mặt mũi hay không?”
Thiên Trì lão nhân cười nhạo một tiếng:
“Da mặt ngươi dày như vậy, lão phu còn tưởng con không biết xấu hổ chứ.”
Lý Ngũ Nha nghiêm mặt:
“Sư phụ, người phải hiểu rõ một điều, con mới là đồ đệ của người, người không cần khuỷ tay hướng ra ngoài.”
Thiên Trì lão nhân bác bỏ: “Sao lại khuỷ tay hướng ra ngoài, đồ đệ của con không phải là đồ tôn của lão phu sao?”
“Ách.”
Lý Ngũ Nha không nói tiếp.
Thiên Trì lão nhân hừ hừ, đem một cái hộp gỗ dài hơn một mét đặt ở trước mặt Lý Ngũ Nha.
Lý Ngũ Nha mở to hai mắt: “Đây là cái gì?”
Thiên Trì lão nhân: “Đồ đệ của con đưa tới lễ bái sư.”
Nghe nói như thế, trên mặt Lý Ngũ Nha vui vẻ, lập tức mở hộp gỗ ra, sau đó một cây đàn cổ xuất hiện trong tầm mắt.
“Đàn?”
Nụ cười trên mặt Lý Ngũ Nha có chút rạn nứt.
Thiên Trì lão nhân nhãn lực rất tốt, nhìn thoáng qua, liền cười nói: “Cây đàn này không tệ, bất kể là thân đàn, hay là dây đàn đều là dùng tài liệu tốt nhất, nhìn là biết đồ cổ, quả nhiên, đồ tốt trong tay hoàng gia nhiều.”
Lý Ngũ Nha cũng không cao hứng cho lắm: “Đàn có tốt hơn nữa, nhưng con không biết đàn a.”
Giờ phút này, Lý Ngũ Nha lại lần nữa cảm thấy đầu óc đồ đệ tiện nghi không tốt lắm, ngay cả tặng lễ cũng không biết.
Cho dù hắn không biết sở thích của mình, chẳng lẽ không thể đưa chút đồ vật thực tế, ví dụ như vàng bạc châu báu gì đó
Thiên Trì lão nhân buồn bã nói: “Nếu con không thích, thì đem đi bán, đồ vật của hoàng gia, hẳn là có thể bán được không ít bạc.”
Lý Ngũ Nha ngẫm lại cũng đúng, lúc này mới cao hứng một chút.
Nhìn Cổ Cầm, Lý Ngũ Nha vốn định để đồ đệ tiện nghi chờ một chút, nhưng đồ đệ hiểu chuyện đưa tới đáp lễ như vậy, nàng lại làm cao, cũng có chút già mồm cãi láo.
“Sư phụ, con suy nghĩ một chút, con làm sư phụ, không thể chấp nhặt với đồ đệ, con vẫn nên đi hồi âm cho hắn.”
Thiên Trì lão nhân biết sẽ như vậy, ghét bỏ nói: “Không biết xấu hổ?”
Lý Ngũ Nha làm ra vẻ nàng nghe không hiểu: "Sư phụ, con đi xem nhị sư huynh đang làm gì, không quấy rầy người nữa." Nói xong, liền cầm Cổ Cầm chạy đi.
Thiên Trì lão nhân nhìn bóng lưng Lý Ngũ Nha đi xa, lắc đầu.
“Sư môn bất hạnh nha!”
Đại đồ đệ ham muốn phồn hoa thế gian, bây giờ nhìn bộ dáng tiểu đồ đệ, giống như chỉ có hơn chứ không kém!
Nơi này của bọn họ là Thiên Trì Phong, là tiên môn trong mắt người ngoài.
Tiên nhân đều nên siêu phàm thoát tục, mà không phải giống như bọn họ, ham muốn ngoại vật danh lợi thế gian!
Tục, quả thực tục không thể nhịn!
Kinh thành.
Phủ Đại Hoàng Tử.
Đại Hoàng Tử từng tắm thuốc và uống Khí Huyết Hoàn, bây giờ đã có thể ra khỏi phòng, hoạt động trong sân một lúc.
Đây đối với Đại hoàng tử trước đó chỉ có thể nằm trên giường treo mạng mà nói, quả thực là chuyện tha thiết ước mơ.
Trong sân, Đại Hoàng Tử thường thường sẽ nhìn phương hướng cửa chính một cái.
Hôm nay Cao Trường Thọ lại đi Triển Phủ, cũng không biết lần này có thể lấy được hồi âm của sư phụ hắn hay không?
Thư vẫn là thứ yếu, chủ yếu là Khí Huyết hoàn.
Vừa nghĩ tới Khí Huyết Hoàn bị hắn bỏ qua hơn mấy tháng, Đại hoàng tử liền hối hận không thôi.