“Lúc còn bé huynh trưởng sốt cao, bị sốt hỏng đầu óc, tâm trí dừng lại ở năm sáu tuổi.”
Kim Nguyệt Nga sửng sốt một chút, lập tức thương tiếc nhìn bên cạnh, nhìn nhìn Tống Vân Quyển đang hiếu kỳ, vỗ vỗ tay Tống Vân Thư: “Ngươi vất vả, nhưng có thể có một huynh trưởng luôn ở bên cạnh, cũng là chuyện hạnh phúc.”
Nghe vậy, ánh mắt Tống Vân Thư sáng lên, cao hứng nói: “Bá mẫu nói đúng, cháu cũng cảm thấy như vậy.” Mặc dù có đôi khi ca ca có chút nghịch ngợm, luôn gây họa, nhưng ca ca mang đến cho nàng nhiều an tâm và vui sướng hơn.
Kim Nguyệt Nga lại hỏi: “Ngươi đang quản lý việc nhà? Mẫu thân ngươi đâu?”
Thần sắc Tống Vân Thư ảm đạm xuống: “Hồi bá mẫu, mẫu thân lúc ta mười tuổi đã qua đời.”
Kim Nguyệt Nga lại vỗ vỗ tay Tống Vân Thư: “Đứa nhỏ đáng thương.”
Tống Vân Thư thấy Kim Nguyệt Nga cũng không vì ca ca tâm trí không được đầy đủ, bọn họ lại còn nhỏ mất mẹ mà không vui, nỗi lòng căng thẳng lập tức buông lỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT