Lý lão nương vừa khóc, hai nàng dâu lập tức mang theo nữ nhi của mình gia nhập vào trong vở kịch khóc.
Nhìn bà lão lăn lộn trong đám người Lý gia, Tằng Vũ Vi tức giận đến sắc mặt tái nhợt, run rẩy chỉ vào Lý lão nương: “Các ngươi đã làm hại tướng công mất chức quan, bây giờ làm ra bộ dáng này, là muốn hại hắn ngay cả kinh thành cũng không ở lại được sao?”
Lý lão cha coi như biết nặng nhẹ, vội vàng đi qua ngăn Lý lão nương lại.
Lý lão nương đương nhiên cũng không muốn Lý Chính Khôn ngay cả kinh thành cũng không ở lại được, vừa lau nước mắt, vừa nhìn về phía Lý Chính Khôn ngồi ở một bên không nói một lời:
“Con à, con biết đấy, chúng ta cái gì cũng không hiểu, lời gì cũng không thể nói, cũng không ai nói cho chúng ta biết, cho tới bây giờ thê tử con chưa từng khuyên can chúng ta, phàm là nàng nói một câu này sẽ ảnh hưởng con, đánh chết chúng ta cũng sẽ không nói lung tung.”
Tằng Vũ Vi nghe lão nương Lý đổ toàn bộ trách nhiệm lên người mình thì tức giận đến phát run, vừa định nói gì đó thì thấy Lý Chính Khôn giương mắt nhìn lại.
Lý Chính Khôn nhìn Tằng thị và nữ nhi mình một chút, lại nhìn người Lý gia một chút: “Ngày đó ở Triêu Dương tửu lâu, Thời Phù Hân, Thời Định Hạo giằng co với ta, vì sao các ngươi không xuất hiện một người?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play