Thời Định Hồng nhìn phụ mẫu phát sầu, cùng với ngũ thúc, thất thúc trầm mặc không nói, khó hiểu nói: “Chính Khôn thúc đưa người của Lý gia vào kinh lại không cần chúng ta quản, chúng ta không cần phải ngạc nhiên như vậy chứ.”
Đại phu nhân liếc mắt nhìn nhị nhi tử: “Không hiểu thì đừng nói.”
Thời Định Hồng thấy mẫu thân trừng mắt nhìn mình, bĩu môi nuốt xuống lời nói trong miệng.
Đại phu nhân thấy lão thái gia, lão phu nhân chậm chạp không đi ra, không khỏi thở dài: “Lần này Chính Khôn cũng quá không hiểu chuyện, người vào kinh rồi mới đến nói với người nhà, cũng không trách phụ thân, mẫu thân trong lòng tức giận.”
Lão thái gia cùng Thời lão phu nhân quả thật tức giận, không, chuẩn xác mà nói, là thương tâm.
Bên trong nội thất, lão phu nhân cau mày nhìn lão thái gia, thở dài một câu: “Thật ra như vậy cũng tốt.” Thấy bạn già nhìn qua, “Thế sự khó lưỡng toàn, con nuôi cùng con ruột đều hầu hạ dưới gối tất nhiên đáng mừng, nhưng sự thật chứng minh đây là không thể nào, bây giờ chúng ta cũng nên làm ra lựa chọn.”
Lão thái gia có chút không cam lòng: “Tâm huyết hơn ba mươi năm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT