Karina cuối cùng trầm tư suy nghĩ ra một biện pháp trung dung, Lario sau khi về nhà nhìn tin nhắn, cau mày.
Lại nhìn về phía Vưu Bạch Ngọc vô tư lự, mệt mỏi nằm trên sô pha không vui vẻ, thử, rồi lại cẩn thận ngồi xuống bên cạnh Tiểu Bạch Ngọc, “Con có bằng lòng gặp hai đứa em kia không? Chính là hai đứa con của nhà tướng quân ấy.”
"Nhân phẩm của chúng cũng không tệ, chỉ là tuổi còn nhỏ." Một đứa mười tuổi, một đứa tám tuổi.
Vưu Bạch Ngọc nhướng mày, cười như không cười nhìn chú mình, sau đó lại khẽ hừ một tiếng, “Ta xem bọn chúng làm gì? Tự tìm không thoải mái?”
“Xem ta dị phụ cùng mẫu đệ đệ có cha có mẹ quá vui vẻ, ta lẻ loi hiu quạnh một mình gian nan lớn lên? Làm đối lập? Làm tham chiếu?”
Vưu Bạch Ngọc trở mình, “Ta ở nhà họ Vưu còn chưa đủ thống khổ sao?”
"Chú chỉ nói vậy thôi, con không thích gặp thì không gặp." Lario nhỏ giọng nói thầm, cảm giác mình đây là gánh nồi cho mẹ ruột nó, còn không thể nói, “Cho chú sờ sờ bụng, trưa không ăn giờ đói bụng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT