“Không cần.” Lúc này, anh chỉ cho rằng cô không muốn anh thỉnh thoảng lại sang phòng, không khỏi cau mày, chẳng phải lúc trước là cô chủ động lên giường của anh sao?
Nhưng vừa nghĩ đến chuyện chiều nay là lỗi của mình, anh giải thích: “Em yên tâm, tôi sang đây chỉ là đắp chăn cho thằng bé, không có ý gì khác với em.”
Cô: ...”
Hôm nay cô bị nghẹn họng bao nhiêu lần rồi?
“Em lo lắng cho Viên Viên, anh ở đây chẳng phải dễ chăm sóc thằng bé hơn sao? Lỡ như bệnh lại tái phát thì sao, đứa trẻ làm sao chịu nổi?” Bây giờ đương nhiên là bệnh nhân quan trọng hơn.
Chiếc giường đó rất nhỏ, đứa trẻ ngủ vừa vặn, cô ngủ cũng tạm được, anh mà ngủ thì chắc chắn sẽ rất chật chội, cô chịu thiệt thòi một chút, đến lúc đó, nếu có mâu thuẫn gì với anh, anh cũng sẽ nhớ đến chút tốt đẹp của cô.
“Cứ quyết định vậy đi, em lấy thêm một chiếc chăn nữa.” Cô rất kỹ tính, từ khi đến đây, cô đã chuẩn bị một chiếc chăn riêng cho mình, nếu cô sang đó ngủ thì chắc chắn phải mang theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT