Sau khi hỏi xong, Viên Linh Linh mới nhận ra mình vừa nói một câu vô nghĩa, trên mặt cô lộ ra vẻ ngại ngùng.
Tôn Thiến bên cạnh cũng thấy buồn cười: “Đương nhiên không phải anh trai ruột rồi, ba anh ấy là anh trai của mẹ cô ấy, phải không?”
Đinh Nguyệt gật đầu, sau đó vẻ mặt có chút buồn bã: “Lúc trước, gặp chị xong em về nhà, chính là vì cậu em bị tai nạn xe cộ qua đời.”
Nghe vậy, ánh mắt Viên Linh Linh lóe lên, nhưng cô không vội nói ra suy đoán của mình, cô còn phải nhờ người điều tra một chút mới được.
Hai người thấy trạng thái của Viên Linh Linh dường như không tốt lắm, đều có chút lo lắng, nên bảo Viên Linh Linh nghỉ ngơi cho khỏe, lát nữa bọn họ sẽ mang cơm tối đến cho cô.
Tuy nhiên, cô tưởng rằng mình che giấu tốt, nhưng không biết hai người bọn họ cũng không phải là người không có tâm cơ.
Ra khỏi nhà cô, Tôn Thiến là người đầu tiên đưa ra nghi vấn: “Đinh Nguyệt, nhà anh họ Phùng của cô thật sự có em gái thất lạc nhiều năm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play