May mà ban đầu cô cũng không hy vọng gì nhiều vào xe lửa.
Đợi đến khi hai người đều an bài ổn định xong, tàu đã khởi hành, Viên Linh Linh tựa vào lòng Thẩm Tài Sinh, mơ màng nói: “Thật ra anh cũng không phải là không có gì lưu luyến, anh cũng rất không nỡ rời xa những người bạn của mình đúng không?”
Có lẽ Thẩm Tài Sinh không coi bọn họ là bạn thân nhất, nhưng đến lúc phải đi rồi mới phát hiện, trong những ký ức không mấy tốt đẹp trước kia, cũng có những thứ khiến người ta không nỡ rời xa, còn cô, thật sự không có gì lưu luyến cả, nếu nhất định phải nói, có lẽ cô sẽ không nỡ rời xa chiếc giường lớn kia.
Thẩm Tài Sinh không phủ nhận, “Bọn họ sẽ hiểu.”
“Ừm.” Viên Linh Linh híp mắt, lắng nghe tiếng tàu hỏa keng keng keng, có chút buồn ngủ, “Tất cả mọi người đều sẽ có tương lai tươi sáng.”
Tuy nhiên, ngay lúc cô sắp ngủ thiếp đi, liền nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ truyền đến từ đối diện, “Bọn trẻ thời nay thật là không chú ý ảnh hưởng gì cả, ở đâu cũng ôm ấp như vậy, thật là không ra thể thống gì.”
Lời này có ý nhắm vào bọn họ quá rõ ràng, Viên Linh Linh lập tức mở mắt ra nhìn đối phương, không ngờ rằng bà ta nói như vậy mà còn có người phụ họa theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT