Vừa nói, Mè Đen liên chạy nhỏ đến ngửi chị ấy, hình như biết là người quen, liền nằm lên giày của Trang Uyểến, nghịch dây giày của chị ấy.
Còn Mè Trắng thì bám dính lấy Tô Đào không rời, nhìn ai cũng như kẻ xấu.
Tô Đào cười: "Mè Đen là anh, Mè Trắng là em, một đứa thích chơi, một đứa nhút nhát nhưng đều rất thông minh, tôi chỉ dạy chúng một lần, chúng đã biết nhảy lên bồn cầu ngồi xổm đi vệ sinh." Ông cụ Mai nghe thấy vậy liền trọn to mắt: "Mèo thời trước tận thế rất ít khi thông minh như vậy, có thể tự chôn phân, không dính lên người đã là rất tốt rồi, hai con của cháu mới một tháng tuổi, đã có thể học được cách dùng bồn cầu, thật kỳ lạ." Tô Đào không nghĩ nhiều, chỉ đơn giản cho rằng thú cưng nhà mình thông minh hơn thôi, cười nói:
“Hơn nữa còn rất ngoan, nói một lần là hiểu không được cào không được cắn, tắm rửa cũng không cào người, chỉ là lần đầu tiên tắm thì sợ, muốn tôi ôm, an ủi hai cái là biết không phải hại chúng, liền ngoan ngoãn.”
Ông cụ Mai chìm vào suy tư, điều này có chút khác với những gì ông biết về mèo trước tận thế.
Trang Uyển chơi với Hắc Chi Ma một lúc, liền lại bắt đầu bận rộn, trước bữa tối đưa cho Tô Đào một danh sách:
“Đây là danh sách ứng viên thuê nhà mới, cô xem qua đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play