Tổng bộ quân tiên phong, Tô Đào suốt dọc đường tâm trạng rất uể oải.
Cô hỏi Thời Tử Nguyệt: “Anh trai em bắt đầu tham gia quân đội từ khi nào?”
“Mười sáu tuổi, chị Đào, em biết chị đang nghĩ gì, chị là người tốt, chưa từng có ai lo lắng cho sống chết của anh trai em như chị, thay anh ấy nghĩ xem những điều anh ấy làm có đáng giá không, có quan trọng bằng mạng sống của anh ấy không. Nhưng chị có biết không, lúc bố em mất, anh ấy mới mười bốn tuổi, quỳ bên thi thể bố em thề độc, mạt thế chưa kết thúc một ngày, anh ấy sẽ chiến đấu vì chúng ta một ngày, trong mắt anh ấy, mạng sống của anh ấy không quan trọng bằng việc bảo vệ những người bình thường như chúng ta.”
Tô Đào thật sự rất khó chịu, chưa từng có khoảnh khắc nào cảm thấy, làm anh hùng gì đó thật sự không tốt chút nào.
Cô thật sự chỉ muốn Thời Tử Tấn sống tốt, đừng giống như anh Trang Hổ đột nhiên một ngày nào đó được báo tin, vĩnh viễn rời khỏi cuộc sống của cô.
“Chị Đào, em đã khuyên rồi, anh ấy là người cứng đầu, chuyện đã quyết định thì vĩnh viễn không quay đầu lại.”
________________________________________
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT