“Ngọc Khấu, ngày mai giờ Sửu, nàng đến khu rừng nhỏ cạnh thác nước ở khu vực săn bắn chờ ta. Nhớ kỹ, phải thật cẩn thận, tuyệt đối đừng để ai phát hiện.”
Khu đất trống ngoài khu rừng rậm trong khu vực săn bắn, nhân lúc thân vệ đang bận rộn dựng trại đóng quân, một thiếu niên hoạn quan vận quan phục xanh thẫm lặng lẽ kéo lấy tay một cung nữ thanh tú, mỉm cười thấp giọng dặn dò:
“Nhớ mang theo bộ xiêm y mới may, huynh trưởng ta sẽ đợi ở đó.”
Thẩm Thất có khuôn mặt anh tuấn, nhưng thần sắc lại dịu dàng lạ thường. Ngọc Khấu vẫn luôn cảm thấy, đôi mắt ôn nhu như vậy thật chẳng nên xuất hiện trên khuôn mặt cứng cỏi kia có chút gì đó khiến nàng bất an, dù chính nàng cũng chẳng rõ nguồn cơn.
Giờ phút này, ánh mắt Thẩm Thất sáng rực, nụ cười ngây ngô mà chân thành. Ngọc Khấu là cung nữ hầu hạ bên Thái hậu, tuy trong lòng vui mừng, nhưng vẫn giữ lại vài phần lý trí, cẩn thận nhìn quanh:
“Huynh trưởng của ngươi là ai? Thật có thể trà trộn vào nơi săn bắn? Không sợ bị phát hiện sao?”
“Yên tâm đi, Ngọc Khấu. Từ nhỏ huynh ta đã rất lợi hại.” Thẩm Thất kiêu ngạo đáp, ánh mắt không rời nàng lấy nửa phần, thấp giọng nói: “Ta thật sự rất muốn lập tức dẫn nàng đến gặp huynh ấy, để huynh ấy làm chứng cho chúng ta... Lấy trời làm giám, lấy trăng làm môi, kết tóc se tơ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT