Chiếc bàn gỗ óc chó đen chắc chắn và nặng nề khẽ rung nhẹ.
Dưới giọng van nài mềm mại của Giang Dung, Hạ Tư Minh chậm rãi đáp ứng yêu cầu của cậu.
Hương chanh nhanh chóng chiếm lĩnh hương đào mật.
Hơi thở của Giang Dung trở nên gấp gáp vì thiếu pheromone, cho đến khi hấp thụ được hương chanh, cảm giác khó chịu trên cơ thể mới thuyên giảm, hô hấp cũng ổn định hơn nhiều, tất nhiên, trên mặt cậu cũng phủ một lớp đỏ ửng đầy thẹn thùng.
Hạ Tư Minh nhẹ nhàng bế Giang Dung đến ghế sô pha.
Cảnh tượng lần này giống như đêm ở khách sạn hôm đó. Tình trạng của Giang Dung chẳng khác nào một chú cá nhỏ vô tình nhảy khỏi ao nước, nếu không mau chóng đưa cậu trở về, chỉ e giây tiếp theo sẽ lật bụng trắng bệch mất.
Ban đầu, có thể Hạ Tư Minh thực sự nghĩ rằng Giang Dung cố tình dùng pheromone để trêu chọc mình, nhưng càng hiểu rõ cậu hơn, anh càng nhận ra cậu không nói dối. Phản ứng cơ thể của cậu lúc nào cũng chân thật nhất—khuôn mặt ửng hồng hay tái nhợt có thể thấy rõ ngay lập tức, nhiệt độ cơ thể bình thường hay đột nhiên tăng cao, Hạ Tư Minh đều đã nắm rõ bảy tám phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play