Dù trong chăn ấm áp và dễ chịu, nhưng nhiệt độ trong phòng vẫn không thể bằng ở nhà. Để tránh bị lạnh khi cử động, Hạ Tư Minh ôm lấy Giang Dung từ phía sau, quấn chặt chăn quanh cả hai.
Pheromone chanh xanh khiến Giang Dung mềm nhũn như một trái đào căng mọng nước, hương đào ngọt thanh, nồng nàn nhưng không hề gắt.
Khi sắp không chịu nổi nữa, Giang Dung khẽ cắn vào cánh tay Hạ Tư Minh, âm thanh nghẹn lại trong cổ họng.
Khả năng cách âm giữa các phòng không quá tốt, bọn họ có thể nghe thấy giọng nói từ phòng bên cạnh, vậy nên nếu có tiếng động gì, đương nhiên bên đó cũng sẽ nghe thấy.
Hạ Tư Minh nhẹ nhàng cọ cọ lên vành tai cậu, thì thầm: “Có tiếng cũng không sao.”
Giang Dung toàn thân đã ửng hồng dưới lớp chăn, lắc đầu: “Không được.”
“Được, vậy thì không phát ra tiếng.” Hạ Tư Minh nghiêng đầu hôn lên môi cậu, cười khẽ. “Thế này thì không ai nghe thấy đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play