Giang Dung không hề phản kháng nụ hôn của Hạ Tư Minh, thậm chí trong lòng cậu còn hơi vui sướng khi đối phương chủ động hôn mình.
Cậu không biết có phải do pheromone gây ảnh hưởng không, nhưng hiện tại đã là ngày thứ năm sau kỳ mẫn cảm, lượng pheromone cần tiêu hao đã sớm cạn kiệt, khả năng do pheromone không cao. Vậy thì tại sao?
Cậu mong chờ nụ hôn của Hạ Tư Minh, cậu thích hôn anh ấy.
Hương chanh dần len lỏi vào khoang mũi của Giang Dung, cũng mặc kệ Hạ Tư Minh xâm chiếm đôi môi của cậu.
Hạ Tư Minh cảm thấy đĩa hoa quả hơi vướng víu, tranh thủ khoảng trống đặt nó lên kệ bếp, sau đó đỡ lấy eo của Giang Dung, đè cậu xuống mà hôn, hôn đến tận cùng, như thể đang thưởng thức một trái đào mọng nước. Chỉ cần cắn nhẹ một cái, lớp vỏ mỏng manh liền vỡ ra, nước trái cây tràn đầy khoang miệng, ngọt lịm, hương thơm lan tỏa, nước đào chảy dọc theo khóe môi hai người.
Giang Dung đáp lại nụ hôn của Hạ Tư Minh. Khi đối phương đang nếm hương vị đào mật, cậu cũng đang tham lam hút lấy mùi hương chanh tươi mát. Có lẽ sự đáp lại của cậu vẫn còn vụng về như một trái chanh xanh, nhưng cậu sẽ dùng đầu lưỡi từng chút từng chút liếm mút, chạm vào, hòa quyện hương vị thuộc về Hạ Tư Minh vào trong mình. Người bị khiêu khích cũng không thể bình tĩnh như tưởng tượng.
Hương chanh và đào mật hòa quyện bùng nổ giữa hai người. Đến khi Giang Dung cảm thấy không thể thở nổi nữa, Hạ Tư Minh mới chịu buông cậu ra. Sự đáp lại của Giang Dung với anh mà nói, là chí mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT