Cơn mưa nhẹ rơi suốt một đêm, kéo theo cái lạnh ẩm ướt và u buốt. Trong Thái y viện, lò hương trầm đã tắt từ sáng sớm, nhưng mùi gỗ đàn hương vẫn còn vấn vương trong không khí, như bóng một ký ức chưa chịu tan.
Lâm Nghi bước vào kho dược, tay cầm danh sách thuốc mới nhập, dáng vẻ không khác gì một y nữ bình thường.
Nàng mặc áo xanh xám, búi tóc đơn giản, giấu đi thân phận hoàng hậu như một lần trở về quá khứ.
Tô Duy đang kiểm dược ở bên trong. Ánh sáng chiếu từ cửa sổ khiến khuôn mặt hắn hiện rõ: gò má cao, sống mũi thẳng, mi dài và cong.
Dù đã thay đổi giọng nói, khí chất, thậm chí là dáng đi nhưng Lâm Nghi chắc chắn, đây chính là Tô Vân.
“Ngự y đại nhân,” nàng nhẹ giọng nói, “nghe nói người từng ở Giám Dược Sở. Có từng học qua chế dược tại Linh Sơn tự?”
Tô Duy hơi khựng lại, ánh mắt đảo nhanh một lượt trên gương mặt nàng rồi cười nhạt.
“Linh Sơn tự?”
“Người trong cung ai cũng biết, nơi đó chỉ nhận nữ y sĩ, làm sao ta từng đến được?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play