Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiểu đội trưởng cười ra tiếng: “Nghĩ hay lắm, vừa nhìn các cậu thì biết trước kia chưa từng làm việc gì, trước cho các cậu thời gian một tuần thích ứng thích ứng xong phải đi đến chỗ khác làm việc, cũng không thể cứ đi theo các bà lão kiếm bốn năm điểm lao động chứ?”
Bên này dặn dò các công việc cần chú ý, trên bãi đất trống bên kia mấy bà lão cũng đang đánh giá nhóm thanh niên trí thức mới tới.
“Ồ, nhìn kìa, cô gái đó thật xinh đẹp.” Vương Quế Chi chỉ vào người nào đó nói: “Mấy cô bé này so với mấy cô gái trấn trên còn đẹp hơn,mấy bà nhìn xem bộ quần áo con bé đang mặc, thật sự xinh đẹp.
Tiền Xuân Phượng đáp lời: “Các bà là không nhìn thấy, hôm trước cô gái mặc một thân màu hồng phấn, trông rất đẹp mắt.”
Bà Chu đứng một bên bĩu môi: “Đẹp mắt thì có ích lợi gì, làm việc còn mặc đẹp như vậy, thật sự là một đứa phá của, cũng không sợ làm hư quần áo.”
Tiền Xuân Phượng không hài lòng với lời nói của bà: “Như thế nào mới là phá của? Người ta trong thành tới đồng chí, chỗ nào lại tiếc mấy bộ quần áo?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play