Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Được rồi, đều là chuyện từ hai mươi mấy năm trước, đừng có mãi dồn nén ở trong lòng.” Ngô Truyền Phương trấn an.
Dung Thủy Căn nhìn vợ mình, đời này ông có thể gặp được người nhà họ Ngô, tuyệt đối là do phúc phần kiếp trước tu được.
“Nhìn cái gì mà nhìn! Mau mau nói tiếp đi.” Ngô Truyền Phương vỗ một cái lên bàn tay trên vai, không có tâm trạng nhìn nhau với ông: “Anh muốn cho Hiểu Hiểu đến đại đội Hồng Sơn à?”
“Ui da.” Dung Thủy Căn đau đến nhe răng, thấy vợ lại giơ tay lên, ông vội vàng gật đầu: “Đúng đúng, thư gửi đến đại đội Hồng Sơn vào mấy năm trước chưa từng có phản hồi, một bức thư trả lời cũng không có, nghĩ đến người nhà của anh hoặc là giống như anh, lưu lạc đến địa phương khác, hoặc chính là đều không… Nhưng mà, đại đội Hồng Sơn suy cho cùng vẫn còn có một vài họ hàng xa và người quen cũ, Hiểu Hiểu đến đó, cũng không lo không có ai che chở.”
Lúc ấy tách khỏi nhau, trong nhà chỉ còn mỗi ba ông và anh chị còn ở lại.
Đến khi ông ổn định cuộc sống ở nơi này, mấy năm nay thường hay gửi thư đến đại đội Hồng Sơn, nhưng mãi vẫn chưa nhận được thư hồi âm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play