Lần nữa ngồi lên xe ngựa, tâm trạng Vân Ninh đã khác hẳn khi nãy.
Tình tiết quan trọng nhất trong sách đã được tránh khỏi, về sau sẽ không còn xảy ra những chuyện sinh tử một mất một còn nữa. Nàng cũng không cần phải lo lắng bản thân sẽ rơi vào kết cục bi thảm như nguyên tác.
Mạnh Vũ Chi liếc nhìn nàng, có lẽ vừa rồi nàng đang ngầm cầu nguyện cho chuyện hôm nay đừng truyền ra, tránh tổn hại đến thanh danh?
Thế nên hắn nhẹ giọng trấn an: “Ngươi không cần lo, chuyện hôm nay sẽ không bị truyền ra ngoài.”
Vân Ninh gật đầu: “Vâng. Đại nhân, trên hồ sơ vụ án xin đừng ghi tên ta.”
Mạnh Vũ Chi nhớ tới việc nàng khi nãy đã phản bác lời Hầu Triệu Doãn, nói: “Được, vì danh tiếng của ngươi, vậy thì không ghi.”
Vân Ninh nói: “Không phải vì danh tiếng. Chuyện ta chưa từng làm, ta không sợ người khác bàn tán. Vừa rồi tuy ta phản bác Hầu đại nhân, kỳ thực là cố ý không thuận theo lời hắn. Trên thực tế, với thân thủ của đại nhân, hoàn toàn có thể dễ dàng chế ngự phạm nhân, vốn dĩ không cần ta hỗ trợ. Công lao này vốn không thuộc về ta. Ngược lại, nếu hôm nay không có đại nhân, ta chỉ e khó thoát khỏi cái chết. Cho nên, công lao này, ta không dám nhận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play