Lạc Thanh Hoan chớp mắt mấy cái, nhẹ nhàng gật đầu, không nói thêm gì nữa.
“Hoan Hoan, vậy… mấy đứa định khi nào sinh em bé?” Hoàng hậu thấy cô gái nhỏ không chịu vào thẳng chủ đề, không thèm thăm dò nữa, bèn trực tiếp hỏi thẳng.
Rất tốt, không chỉ dọa Lạc Thanh Hoan giật nảy người, ngay cả Hoàng đế cũng bị bất ngờ, vội vàng ho khan hai tiếng, nhắc nhở Hoàng hậu nên chú ý lời nói.
Dung Diệp liếc nhìn Hoàng hậu, vẻ mặt đầy bất mãn: “Mẹ, mẹ đừng ép Hoan Hoan, em ấy vẫn còn nhỏ.”
Tuyết Mạch suýt nữa thì hất tung cả bàn, bị Lạc Thanh Hoan nhanh tay giữ lại, may mà cô đã đoán trước cậu sẽ loạn lên, bèn để cậu ngồi sát bên mình.
Hoàng hậu ngượng ngùng cười, áy náy nhìn về phía Lạc Thanh Hoan: “Xin lỗi nhé Hoan Hoan, vừa nãy ta lỡ lời, con đừng để trong lòng. Nào nào, mọi người ăn cơm đi, ăn đi.”
“Không sao đâu, con hiểu. Ăn xong bọn con về trước. Sau này có dịp lại trò chuyện tiếp.” Lạc Thanh Hoan không giỏi giao tiếp, có thể ngồi lại lâu như vậy là vì không muốn khiến Dung Diệp mất mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play