Nụ hôn này kéo dài đến quên cả thời gian, Ôn Dạng khẽ run rẩy. Phó Hành Chu tách ra một chút, nhìn cô, đôi mắt Ôn Dạng mờ mịt, nhìn thắng vào mắt anh, Phó Hành Chu lại cúi đầu hôn lên môi cô lần nữa.
Hôm nay, Ôn Dạng mặc chiếc áo sơ mi màu hạnh đào mềm mại, chiếc nơ ở cổ đã buông ra, tạo nên một vẻ đẹp lộn xộn. Phó Hành Chu siết chặt tay quanh eo cô, một lúc lâu sau mới buông ra, hôn lên môi cô, giọng khàn khàn: "Cảm thấy khá hơn chưa?"
Một tay Ôn Dạng vòng qua cổ anh, gật đầu.
Những cảm xúc khó chịu trong cô đã vơi đi rất nhiều, Phó Hành Chu vuốt tóc cô, chiếc kẹp tóc phía sau đầu không mấy thoải mái, anh liền gỡ ra, để mái tóc dài của cô xõa xuống. Kể từ khi bắt đầu công việc, rất ít khi Ôn Dạng để tóc xõa, phần lớn thời gian cô đều buộc lên, dù không tạo cảm giác chuyên nghiệp, nhưng ít ra nhìn cũng gọn gàng hơn.
"Em muốn ngồi dậy."
Ôn Dạng cảm thấy với tư thế này, không thể nói chuyện về những thứ khác, ánh mắt và khí chất của anh quá gần, nút áo cổ sơ mi đã mở một chiếc, hơi thở nam tính bao trùm lấy cô. Phó Hành Chu nghe vậy, khẽ cười rồi kéo cô ngồi dậy.
Ôn Dạng cảm thấy may mắn vì hôm nay mình mặc chiếc váy khá rộng, lúc này có thể ngồi xếp bằng, tóc xoăn nhẹ rơi trên vai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play