Từ tối hôm đó, giữa Lâm Đông Thanh và Trần Hạ Vọng dần hình thành một sự ăn ý không lời.
Mỗi ngày, Lâm Đông Thanh lại đăng một bức ảnh lên trang cá nhân. Gặp hoa gì chụp hoa nấy, không cố định thời gian, cũng chẳng kèm theo dòng chữ nào. Và Trần Hạ Vọng sẽ luôn để lại một biểu tượng mặt trời nhỏ ☀️ trong phần bình luận.
Đôi khi, qua khung cảnh nền trong ảnh, Trần Hạ Vọng có thể đoán được cô đã đến công viên, dạo bước bên hồ, hay là đi vào một khu rừng nhỏ có nhiều chim chóc.
Bất kể trời mưa hay nắng, quang đãng hay u ám, dường như cô đang đi đến những nơi ngày một xa hơn.
Trần Hạ Vọng dần dần cảm thấy an tâm hơn.
Chờ đợi là việc mà cậu ta làm giỏi nhất. Cậu ta tin rằng chỉ cần mình kiên nhẫn chờ đợi thì sẽ có một ngày cô có thể thu dọn lại tâm trạng, sau đó khoác ba lô lên vai rồi vui vẻ quay trở về.
Năm học thứ nhất nhanh chóng trôi qua. Sau khi kết thúc kỳ nghỉ hè, khi quay lại trường, Trần Hạ Vọng đã là sinh viên năm hai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play