Khu dân dư Ba Dịch đang sống là một khu kiến trúc cũ, còn dùng chuông cửa điện tử kiểu cũ. Dịch Dương nhấn chuông, giai điệu nhạc điện tử truyền ra từ loa, hai ba giây sau, khóa cửa mở ra.

- Thưa bác, con là Cố Lâm Uyên.

Ba Dịch trông căng thẳng hơn Cố Lâm Uyên nhiều: - Tiểu Cố phải không? Vào đi vào đi.

- Ba! Còn con đâu! 

Dịch Dương cầm hộp quà đang xách khoe ra như báu vật: - Tụi con chơi trò chơi cả buổi chiều, thắng được nhiều quà lắm.

Ba Dịch sống một mình, trong nhà có robot hút bụi và loa thông minh, Cố Lâm Uyên vừa vào nhà, robot hút bụi lập tức quay người lại, đèn trần sáng lên, vui vẻ chào anh: - Chào anh! Tôi là Tiểu Ái!

Cố Lâm Uyên còn chưa kịp trả lời, Dịch Dương đã mắc cười trước: - Nhỏ ngốc ở đâu ra vậy?

Loa thông minh dịu dàng nói bằng giọng nữ: - Thưa cậu, chào mừng trở về, cậu Dịch.

Loa là Ba Dịch mua mấy năm trước, có chức năng nhận diện giọng nói của từng người, cho nên có thể phân biệt được giọng của Dịch Dương. Robot hút bụi là sản phẩm sau khi được nâng cấp và đổi mới, đặc điểm chỉ có hai chữ: nói nhiều.

Nhà cửa được Ba Dịch dọn dẹp sạch sẽ, bật hết đèn ngoài phòng khách, cơm canh bốc hơi nóng hổi. Ba Dịch rót nước, cởi tạp dề ra, bảo: - Rửa tay ăn cơm... nhưng Tiểu Cố ăn mấy món này có no không?

Ông nhớ Dịch Dương từng nói Cố Lâm Uyên sống bằng dịch năng lượng.

Cố Lâm Uyên lập tức nói: - Con ăn được ạ, vừa hay nếm thử tay nghề của bác trai.

Dịch Dương ngoan ngoãn đi rửa tay trước, Ba Dịch múc canh ra, lẩm bẩm: - Mấy món này khá cay, coi chừng cay đó. Dương Dương nói con ăn cay được nên bác bỏ hết ớt vào xào. 

Trên bàn bày năm món mặn một món canh, lượng thức ăn không ít, trong đó có một món trứng hấp được nấu tỉ mỉ, rắc giăm bông hun khói băm nhỏ và hành lá thái sợi.

Ba người đàn ông ngồi vào bàn ăn, lúc này Ba Dịch mới có thời gian nghiêm túc đánh giá... bạn trai ngoài hành tinh của Dịch Dương. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t ( app truyện TᎽT )

Về ngoại hình, xác người của Cố Lâm Uyên không có chỗ nào để chê, lời nói cử chỉ cũng lễ phép hòa nhã, quan trọng nhất là Dịch Dương thích —— coi bộ là thích thật rồi. Sau khi ăn xong, Dịch Dương nhận việc dọn chén đũa và lau bàn, Cố Lâm Uyên đứng bên cạnh giúp đỡ, Dịch Dương nhìn anh bỏ chén đũa ngay ngắn vào máy rửa chén, sau đó đổ nước rửa chén rồi nhấn nút, bèn vui vẻ nói: - Máy rửa chén đúng là bảo vật của con người.

Ngồi trên sô pha, đến phần nói chuyện về cuộc đời, Ba Dịch rót cho mỗi người một ly trà, thăm dò hỏi: - Tiểu Cố là Trùng tộc, vậy làm nghề gì?

Đang đợi đến khúc này. Trước đó Cố Lâm Uyên đã được Gemma phổ cập kiến thức về giai đoạn “ba vợ kén rể” trên trái đất, bèn trả lời trôi chảy: - Con là quân nhân, làm việc trong quân đội, cấp bậc chức vụ tương đương với thượng tướng ở trái đất.

Thân phận trùng hoàng tạm thời không thể nói, nói cái gần đúng chắc cũng được.

- Ồ, thượng tướng... vậy chắc bình thường công việc của con bận lắm ha? 

Ba Dịch có vẻ suy tư.

- Vâng, có khi chiến sự ở tiền tuyến căng thẳng, mấy tháng liền không thể về nhà. 

Cố Lâm Uyên nói: - Nhưng xin bác yên tâm, mấy chục năm nay, liên minh và đế quốc sẽ không có chiến tranh quy mô lớn, con cũng sẽ dành nhiều thời gian hơn để ở bên Dịch Dương.

- Dương Dương làm thiết kế, cũng thường xuyên phải tăng ca. 

Ba Dịch nói: - Cuộc sống của giới trẻ tụi con bọn bác không can thiệp được, mấy đứa sống thoải mái là được.

Cố Lâm Uyên biết coi như đã qua được cửa ải gặp phụ huynh này. Dịch Dương cười nói: - Ba, yên tâm đi, nếu có ngày bay ra khỏi trái đất, nhất định tụi con sẽ đưa cả ba đi, cả nhà cùng đi du lịch vũ trụ.

- Chuyện này thì thôi.

Ba Dịch Dương sờ bề mặt thô ráp của ly sứ, nói: - Có thời gian, thì tìm hiểu tin tức về mẹ con...

- Mẹ con họ Sở, trông rất giống con. 

Ba Dịch chậm rãi nói: - Năm con ba tuổi, hai tháng trước khi đế quốc tuyên bố tiếp quản quyền phòng thủ quân sự liên hành tinh của trái đất, mẹ con đã biến mất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play