Dịch Dương và Cố Lâm Uyên mỗi người một ly sô cô la nóng, sóng vai đi dạo hóng gió trong công viên trung tâm. Nhiệt độ của sô cô la nóng truyền qua ly giấy đến lòng bàn tay, Cố Lâm Uyên nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Dịch Dương, trong lòng như treo một cái thùng nước, thấp thỏm không yên.
- Sao vậy, nói đi?
Dịch Dương nghiêng đầu nhìn anh một cái, nói.
Cố Lâm Uyên biết cậu đang hỏi về thân phận của mình, màn đấu võ mồm vừa rồi với Nhiếp Vân Thư chẳng khác gì con nít mẫu giáo, chỉ có thể miễn cưỡng lấp liếm cho qua chuyện. Thân phận của anh khi đến trái đất không phải là thượng tướng, trong tất cả các hồ sơ quân đội/ cơ quan ở trái đất, đây là bí mật cấp cao nhất, người biết được có lẽ chỉ đếm trên một bàn tay, dù nhà Nhiếp Vân Thư có chút quyền thế, nhưng muốn điều tra được thân phận thật của anh là chuyện không thể nào, cậu ta có điều tra thì cũng chỉ điều tra được thân phận vừa được cấp kia thôi.
Anh suy đi nghĩ lại, lần đầu tiên cảm thấy sô cô la nóng bỏng lưỡi thế này, cuối cùng quyết định nói thật: - Về khách sạn từ từ nói với em, ngoài đường không nói hết được.
- Vậy thì về rồi nói.
Trên trời treo vầng trăng vàng vằng vặc. Dịch Dương vứt cốc giấy, mua một củ khoai lang nướng có mật chảy ra: - Ăn không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT